
Mẹ như vầng trăng sáng
Soi dịu bóng đời con
Mẹ bảo bọc chăm nom
Nuôi con ngày khôn lớn
Mẹ như tia nắng sớm
Cho con có ngày mai
Mang nặng ở hai vai
Mẹ đường dài lo gánh
Mẹ chính là đôi cánh
Cho con được bay xa
Rồi khi thấy nhớ nhà
Có mẹ đây chờ đợi
Mẹ tấm lòng dịu vợi
Thương con khó với đời
Tóc mẹ giờ sương muối
Vẫn lo vẹn mười mươi
Mẹ như lá vàng phai
Đông về nghe tê tái
Hằng đêm con van vái
Cầu xin gió đừng lay
Rồi buổi sáng hôm nay
Mẹ về nơi chín suối
Đường ơi, đừng đi tới
Còn những phút này thôi
Mẹ đã nằm nghĩ ngơi
Như những người tới trước
Mẹ đã tròn duyên phước
Giờ con phải chia xa
Nhưng con mới nghĩ ra
Trái tim người hiền mẫu
Trái tim màu bao la
Mẹ vẫn ở trong ta
Cho dù bao lâu nữa
Tuyết Vân