Bài thơ nầy viết theo tâm tình của một người thân khi cô về thăm quê hương sau một thời gian dài xa cách. Những kỷ niệm thời trung học và tình cảm học trò trong sáng dễ thương đã làm cô rất xúc động. Thời gian đã xa xôi nhưng tình cảm luyến lưu xưa vẫn còn.
Trong mỗi chúng ta chắc ai cũng có lần cảm nhận được những lúc nhớ về quá khứ như thế nhất khi tuổi đã bắt đầu lớn. Cho dù có thấy buồn hay không thì đó là một hạnh phúc, hạnh phúc để nhớ.
Trở Về
Hôm qua về lại đường xưa
Nhớ người năm ấy bây giờ nơi nao
Gió đưa nhẹ ngọn trúc đào
Tưởng chân ai bước bên rào hiên trưa
Nắng vàng rọi bóng liễu thưa
Phải người năm cũ mới vừa qua đây
Thời gian một cánh chim bay
Ba mươi năm lẽ mới hay lòng mình